Quá nhiều lần các con đã đánh mất
Mất những gì các con đã được Thượng Đế ban cho
Mất con đường Lý Tưởng cao thượng các con dấn thân
Mất luôn Công Đức và những gì các con đã xây dựng
Mất luôn thành tích tu hành bao năm các con đã tạo
Trong thế giới ma vương bao nhiêu đời luân hồi rồi? Các con ơi!
Tu hành trong nhân thế đời này bao nhiêu năm công phu
Một sát na chủ quan, các con bị ma vương đánh gục
Bao đời các con tìm Minh Sư, tìm hoài mà không thấy
Đến kiếp này, các con mới đủ duyên gặp Ta
Khi gặp Ta, Linh Hồn các con liền nhận ra
Đó là Minh Sư mà các con đã kiếm tìm muôn đời muôn kiếp
Nhưng tại sao đời kiếp này các con để đánh mất?
Mất trái tim nhân từ và Trí Huệ cao thâm?
Mất luôn cả hoài bão và lý tưởng bên trong
Sao các con nỡ chôn vùi sự thiêng liêng này trong nhân thế?
Thế giới trần ai có bao giờ hết giông tố?
Các con phải biết tự vươn lên, dẫm đạp mọi thử thách chông gai
Đã quá nhiều lần Ta nhẫn nại đợi các con vươn lên
Trong Ta bà rồi một ngày các con sẽ được thăng hoa xứng đáng
Nhưng Ta không ngờ các con lại dễ dàng đánh mất hết
Ta đã chắt lọc từng chữ từng lời kinh tiếng kệ cho con
Để Yêu Thương thấm nhuần trong trái tim nhân từ bao dung
Để họa vào trong ký ức các con hạnh phúc đường Giải Thoát
Ta đã nhọc công giúp các con vun bồi Lý Tưởng
Và Hoài bão cao thượng, Ta giúp các con tiến lên
Sự thật, ở cõi đời các con không có gì là mất đâu
Chỉ vì các con ngoảnh mặt đi, thoả hiệp với phủ định
Các con quá yếu đuối, để đời mình trốn chui trốn lủi
Hoàn tục rồi, mặc cảm không dám đến gặp Ân Sư
Sự thật các con không đánh mất những gì mình đã có bao năm qua
Bao nhiêu đời kiếp và hiện đời này cũng vậy
Những gì các con đã bên Ta và thực hành đều còn đó
Nó ko biến tan mà lưu giữ trong Trí Huệ các con
Nhưng vì các con tự ty và chối bỏ nó thôi
Tự phũ phàng với nó, lấp nó một góc trong Càn khôn vũ trụ
Các con tự biến mình thành hình hài ô trược
Nhưng cốt lõi trong con đó là Trí Huệ của Càn Khôn
Các con tự dối lòng để mình được yên ổn tấm thân
Nó có yên ổn không? Các con hãy nói lời trung thực!
Cuộc đời hư? Các con đọa sa nợ nần trần thế
Rồi các con để mặc trái tim mình cho nó bị thất thua
Lời kinh tiếng kệ Ta luôn vang bên trong các con
Từng lời thơ Ta đều hàm ý Tình Thương cho con đó
Cho các con, triệu triệu công đức Ta đều ban rải
Để vun bồi trong cuộc sống Ta dành lại cho các con
Và Lý Tưởng cho muôn sinh được lớn lên trong yêu thương
Không phải chỉ có một lần mà nhiều lần nhiều lần trong kiếp sống
Làm tu sĩ của càn khôn phải tìm được tên mình trong danh sách
Các con phải tự tìm lại mình, đừng đánh mất cuộc sống thanh cao
Đừng để nước mắt các con rơi vào nhân thế khổ đau
Hồng trần cho con những gì mà sao các con chui về oan trái?
Nước mắt các con tại sao không tuôn ra được vậy?
Cứ tuôn ra đi để nó rửa đi nghiệp chướng đời này
Hãy đối diện chính mình, đừng tự gạt gẫm chính bản thân
Rồi bị gạt gẫm đi ra thế giới con người, trở về hoàn tục
Thế giới con người có gì đâu làm các con vương vấn?
Rồi đánh mất cả nhân từ và đức hạnh tu bấy lâu
Muôn đời kiếp các con bị đọng lại trong càn khôn
Ngụp lặn nổi trôi, đau khổ lại hoàn đau khổ
Thôi thì Guru xin nhắc lại lần nữa
Hãy hướng về bên trong, Guru luôn chờ đợi các con
Lấy lại những gì mình đã mất bởi sự gạt gẫm của ma vương
Đừng bỏ những gì muôn đời, vạn ức kiếp mình thu được, quý lắm đó!
Minh Sư Ruma tự sự hồi 02h11 phút sáng chủ nhật 20.10.2019 tại Thiền Đường Lào
Bình Luận